#1 The Rappist
Mặc dù tiếng Việt có vẻ cảm xúc hơn nhưng mà tôi không
quen tư duy và suy nghĩ bên tiếng Việt nhiều. Cũng như việc dùng đại từ
nhân xưng " Tôi ".
Nhưng có quá nhiều chuyện xảy ra, mà tiếng Anh thì cái nó biểu lộ lại không đủ
Và có nhiều mảnh ghép tôi đã quá sợ hãi mà vô ý xóa đi
nên giờ nhiều thứ chắp vá dần dần trở lại mới giải thích tại sao tôi lại có nhiều nỗi sợ vô cớ giống vậy.
______________________________________
Ngày 23.07.22
Tôi và em gái chơi boardgame ở thư phòng, rồi dưng nó lại hỏi,
" Hôm trước m với bồ m qua đây à. Rồi có làm gì không?"
Tôi vội toáng lên mà bảo, " ... Làm gì, t với ổng chỉ thích ở nhà phòng ngủ, đòi hỏi sự an toàn cao mà. Không bạ gì đâu."
Tôi chợt hiểu sao nó hỏi vậy,
"Hồi
xưa là do thằng M kia nó đâu cần sự đồng ý của t, nó nứng với hứng thì
vặt tay bóp mồm t rồi quất thôi. Chứ có bao giờ t đồng ý đâu."
Mon
lộ vẻ mặt kinh hãi, vì sưa nay tính nó vốn không thích những thứ mạnh
bạo hay vũ lực, tính nó thích mọi thứ đều nhẹ nhàng, từ tốn.
"Ừ, đau lồn lắm. Có chảy cả máu nó cũng không quan tâm đâu."
Mon mới ngỡ ngàng,
"Hèn gì có lần hồi xưa ba cứ đòi giết thằng Minh."
rồi chúng tôi chơi game.
Dù là chợt nhắc, nhưng nhiều hình ảnh ùa về khiến tôi không khỏi khiếp đảm và buồn nôn.
3 năm quen, ngay từ lần đầu quan hệ, đều là cưỡng ép, số lần tôi tự nguyện chắc chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Có nhiều thứ khiến tôi nhớ hoài, mà nhiều tới mức tôi cũng không còn cảm thấy gì
chưa bao giờ tôi ý thức được là mình đang làm tình hay thứ ấy đã vô hay chưa
những
thứ còn đọng lại là mỗi lần tôi hi vọng có một cuộc trò chuyện, thì
thay vào đó chỉ là những lần lột đồ mặc dù tôi đã bảo là không muốn
rồi kế tiếp là phần dưới đau buốt và khô ran
và nhiều lần tôi thấy máu chảy
tôi nhớ nhiều lắm, những lần tôi bệnh, mệt, sốt, và khóc lóc van xin hắn đừng đụng hay đừng làm nữa, nằm ôm nhau thôi được không
thì ra hắn cũng chỉ gật gù qua quýt, rồi sau đó tôi vẫn như một con búp bê tình dục
...
mỗi tối, đi làm về, ở dưới cái phòng học ấy, là nơi tôi hay đọc sách, nhưg mà hắn cứ thích lôi xuống dưới,
mỗi khi thấy hắn cởi dây nịt, đầu óc tôi tối sầm
trừ việc cắn chặt răng, tự nhủ nốt đêm nay và chịu một chút rồi sẽ xong
nhưng
mà mỗi lần cái thân hình to lớn ấy phủ phục xuống, tôi đều thấy mọi thứ
trống rỗng, kiểu như là bên trong tôi bị xé toác ra hết rồi ấy,
cơ thể đau đớn tới mức bên trong chỉ muốn trốn thoát ra khỏi cái thân xác đang bị vấy bẩn và hành hạ
Chủ yếu là chui đi chỗ nào hắn không thể đụng tới được.
mà
tính hắn bạ đâu thích làm đó nữa, nên ở công cộng tôi cũng hay bị hắn
sờ soạng, bắt quan hệ. Nếu không thì hắn sẽ đe đọa đủ điều.
Chửi bởi hoặc khiển trách.
---
rồi
khoảng thời gian nào, sau khi tôi trốn hắn được, mà hắn cứ bắt gặp và
tôi phải chịu nằm dưới một sinh vật kinh tởm như vậy, thì Chúa cũng trả
lời sự kêu cứu này.
Một vài ngày tôi thấy tiểu buốt và rát, nhờn và dịch khắp vùng dưới. Tiểu thì vừa rát vừa đau.
Thì tôi nhớ hoài cái cảm giác, một mình bơ vơ giữa phòng khám phụ khoa, sợ bị bệnh truyền nhiễm, không dám cho ai biết.
Thì phải vừa bôi vừa thoa thuốc, chịu đau ngứa ráng gần 4 tháng,
nhưng
hạnh phúc thay là tôi trốn quan hệ với tên ấy được cả nửa năm, rồi
khoảng sau đó tôi cứ bảo đi làm đi học đi tập mệt, nên không cho hắn
đụng nữa. Cho tới khi chúng tôi chia tay.
-----
Nằm và nhìn trần nhà, tôi hay tự hỏi sao ngày xưa tôi lại đối xử với bản thân như vậy,
sao lại để bản thân bị đối xử không giống như con người như vậy
mỗi lần nhớ lại tôi đều tắm... một ngày tôi đều tắm rất nhiều lần... âu cũng là do thói quen từ những năm đó mà ...
Tôi cứ cảm thấy bản thân dơ tới mức không dám để anh người yêu đụng vào,
mà cứ nghĩ tới là lại buồn tới khóc nức nở
nhỡ anh biết thì anh có chê tôi dơ bẩn quá không
rồi ảnh có suy nghĩ gì về tôi không, có chấp nhận tôi được không...
rồi nhỡ ảnh không muốn đụng vào người tôi nữa thì sao...
tôi cứ luôn thấy đấy là lỗi của tôi, mặc dù tôi biết mình không nên cảm thấy như vậy, càng không có lỗi gì cả.
Comments
Post a Comment